Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

Nhìn nhau bỗng thấy quê hương cũ

Nhìn nhau bỗng thấy quê hương cũ

Ngựa đang sải vó lưng đồi 
Súng gươm bỏ lại cuộc chơi nửa chừng 
Một thời ngang dọc kiêu hùng 
Tháng tư gãy súng đếm từng nỗi đau
 
Ta đứng bên nầy, trông núi sông 
Một trời thương nhớ ở phương đông 
Đường hoa theo dấu chân luân lạc 
Một gánh giang san khóc hộ chồng 
Một ngày tan nát bao thân phận 
Nửa kiếp lưu vong tối mặt mày 
Cũng thử đưa cay bằng chiến trận 
Ói toàn uất hận lúc xuôi tay 
Bạn bè còn lại bao nhiêu đứa 
Đứa còn, đứa mất chẳng ai hay 
Chí lớn cùng đường, tài bỏ xó 
Anh hùng bạt mạng, vợ con lo 
Nhớ quê chửi nát mồ ma đỏ 
Một nắm xương khô đẫm máu đào 
Nhìn nhau bỗng thấy quê hương cũ 
Nghìn trùng rực rỡ núi sông xưa 
Vết đau ngày tháng còn mưng mủ 
Giọt lệ bên đường mặc gió mưa 
Ví thử xuân xanh còn rực lửa 
Cũng đành dâng hiến trọn non sông 
Và em, sẽ một đời tựa cửa 
Nhìn qua lục địa để ngóng trông. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét