“Trên thế giới có rất nhiều kỳ quan
Nhưng kỳ quan tuyệt vời nhất chính là trái tim của người mẹ.”
(Pascal)
------------------------------
“Mẹ - có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng”
(st)
------------------------------
“Dù con đi hết cuộc đời
Cũng không đi hết những lời mẹ ru.”
(st)
------------------------------
“Một đời vốn liếng mẹ trao
Cho con tất cả mẹ nào giữ riêng
Mẹ hiền như một bà tiên
Mẹ theo con suốt hành trình con đi.”
(st)
------------------------------
”Mẹ là con đường đưa con đến Chân Trời
Mẹ là chiếc cầu đưa con qua bờ sông rộng
Ôi bờ sông rộng Nhân Gian.”
(Nghiêu Minh)
------------------------------
“Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá,
Đựng sao đầy hai tiếng Mẹ ơi!”
(st)
------------------------------
“Tan học, con về đường me rợp
Chợt nghĩ, mẹ đang… cứ thắt lòng…”
(st)
------------------------------
“Trời đông lạnh lẽo mẹ gánh hàng đi
Từng giọt mồ hôi lăn theo bước mẹ
Mẹ thân yêu
Con muốn đỡ cho đôi vai gầy của mẹ
Bằng khúc ca này… Những chiếc lá vàng rơi…
Ôi, mẹ tôi
Trên lưng mẹ gầy con đã hiểu tình thương của mẹ
Và hôm nay con hát những lời ca
Để mãi nói lên lòng kính yêu mẹ.”
(st)
------------------------------
“Vì con sức khỏe hao mòn,
Vì con mẹ chẳng phấn son bao giờ.”
(st)
------------------------------
“Rời lòng mẹ để bàn chân con là đất
Rời bàn tay cha ngõ đã đường dài.”
(T.Vinh)
------------------------------
“Một đời gióng đứt đòn cong
Vì ai vai lệch lưng còng mẹ ơi.”
(N.V.Thiên)
------------------------------
“Con về lại vườn xưa nhìn rưng rưng ngọn nắng
Thương những cánh cò chiều ngoài nội cỏ phơi sương
Thương cha mẹ một đời hai vai trĩu nặng
Quang gánh mùa xuân đi rải những con đường.”
(Miên Long)
------------------------------
“Dòng sữa bay lên thành chuỗi ngọc của trời
Núi sông bừng gương mặt mẹ ta ơi.”
(P.T.Cưu)
------------------------------
“Bằng lệ sầu mẹ ơi con sẽ kết
Một chuỗi ngọc choàng lên cổ mẹ yêu.”
(Tagore)
------------------------------
“Ầu ơ… bài học vỡ lòng
Mẹ ru con ngủ một dòng sữa thơm.”
(st)
------------------------------
“Bắt con vịt nước nhỗ lông
Miếng nạt phần chồng
Miếng xương phần Mẹ
Miếng lòng phần con.”
(st)
------------------------------
“Ôi! Chiếc lưng của mẹ
Đã còm bởi thương đau
Ôi! cuộc đời của mẹ
Trăm năm nối chuyện sầu.”
(st)
------------------------------
“Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi.”
(Trần Đăng Khoa)
------------------------------
“Ầu ơ con ngủ cho ngoan
Để mẹ đi chợ dặm đường còn xa
Mua cho con một con gà
Về nuôi với lũ vịt nhà cho vui
Mua cho con một đười ươi
Về nhà nó nói nó cười liên miên
Mua cho con những nỗi niềm
Vui mừng ắt có, buồn phiền ắt không.”
(Bùi Giáng)
------------------------------
“Chó sủa sớm chiều đi qua ngõ
Gà con mất mẹ chạy bâng quơ.”
(Bùi Giáng)
------------------------------
“Mẹ cho con tất cả
Hết quảng đời tuổi xanh
Cả thương yêu dịu ngọt
Rộng hơn biển trời thanh
Mẹ là gió mát tinh anh
Là cây tiên dịu, là cành thùy dương
Mẹ là hoa, mẹ là hương
Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu.”
(st)
------------------------------
”Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.”
(C.L.Viên)
------------------------------
“Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.”
(st)
------------------------------
“Ai bảo em cuộc đời không đẹp
Khi em còn có mẹ trong tâm
Ai bảo em cuộc đời không đẹp
Khi nhân gian còn phím xuân cầm.”
(Đinh Hùng)
------------------------------
“Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.”
(T.T.Nghĩa)
------------------------------
“Hành trang tình mẹ ru hời
Nụ cười giọt lệ võng nôi thơ hồng.”
(Tâm Bình)
------------------------------
“Ầu ơ… Ước gì mẹ có mười tay
Tay kia bắt cá, tay này bắt chim
Tay nào để giữ lấy con
Tay nào để lau nước mắt, mẹ vẫn còn thiếu tay.”
(st)
------------------------------
”Chắt chiu cùng năm tháng
Mẹ tần tảo ngược xuôi
Nuôi con ngày khôn lớn
Mỗi đứa một phương trời
Nay tuổi già vóc hạc
Thui thủi bóng vào ra
Muộn phiền vai mẹ gánh
Liêu xiêu buổi chiều tà.”
(Vương Đức Lệ)
------------------------------
“Thêm một người trái đất sẽ chật hơn
Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt.”
(Lê Thiện Nhân)
------------------------------
“Nếu con chết xin làm cây cổ thụ,
Đứng bên đường che bóng mát mẹ đi.
Chỉ xin mẹ khi đi ngang qua đó,
Viết lên rằng :" Mẹ vẫn nhớ thương con".”
(st)
------------------------------
“Ta là hoa dại nội đồng
Cha hồng nguồn đất
Mẹ nồng ngọn sương
Ngậm thai từ thuở mẹ thương
Nguyên sinh từ độ náu nương hình hài.”
(Hoa Nguyên Sinh)
------------------------------
“Đưa kim qua nỗi ưu phiền
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời.”
(Thị Hoàng)
------------------------------
“Con là sáo mẹ là ngàn vạn gió
Mẹ là trời con là giọt sương rung.”
(Xuân Diệu)
------------------------------
“Mẹ và thơ mãi ngân vang
Xuống sông núi hát, lên ngàn trổ bông.”
(Miên Long)
------------------------------
“Mẹ ơi ơn nặng nghĩa tình
Vắt bầu sữa cạn nên hình hài con.”
(st)
------------------------------
“Trăng thì sáng ở nơi nơi
Mẹ hoài một nhịp trùng khơi lạ lùng.”
(st)
------------------------------
“Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân.”
(Lê Cưu)
------------------------------
“Ngày tuổi nhỏ con lên chùa cung kính
Chấp hai tay quỳ bên mẹ trang nghiêm
Mẹ hiền từ trông bóng phật an nhiên
Đã soi xuống cả đời con ánh sáng.”
(P.T.Cưu)
------------------------------
“Đi khắp gầm trời không đâu bằng mẹ
Nếm đủ cao lương muối vẫn hàng đầu.”
(st)
------------------------------
“Như là giọt nắng hơi sương
Mẹ là hơi thở yêu thương bốn mùa.”
(X.Sơn)
------------------------------
“Đành cực nhọc vẫn nuôi con dại
Gạt ưu tư dầu dải thu đông
Nắng xe nám má xuân hồng
Gót son tố nữ bùn phong kín rồi.”
(st)
------------------------------
“Oằn lưng dáng mẹ chiều qua ngõ
Đẫm áo lưng cha buổi xế trưa.”
(st)
------------------------------
“Ðường dài chân mỏi, mắt hoa
Vừa lên thềm cửa, chân xa ngã nhào
Tim mẹ đập ứa máu đào
Mà còn hỏi nhỏ "Nơi nào đau con?".”
(st)
------------------------------
“Đêm yên lặng cựa mình chân cha bước
Tìm bóng con trong đáy cốc điêu tàn
Sao rớt xuống hóa thành muôn giọt lệ
Tim ướt mưa chiều biền biệt đồi hoang.”
(Ng. Văn Ảnh)
------------------------------
“Hai vai mẹ một gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương hào phóng đến vô cùng
Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn lên dần qua tim mẹ bao dung.”
(st)
------------------------------
“Cha cho câu tình thương yêu cuộc sống
Là mây trời lồng lộng chở che con
Dù ngàn năm sông cạn núi non mòn.”
(Ng.V.Ảnh)
------------------------------
“Gió lùa vạt áo phèn chua
Mẹ đi như thể sợi mưa qua đồng.”
(st)
------------------------------
“Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ.”
(st)
------------------------------
“Dấu chân mẹ mỏi mòn thân cát bụi
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời.”
(st)
------------------------------
“Mẹ là suối nguồn và em như dòng sông dào dạt
Gọi miên man lời lá gió vườn khuya.”
(P.T.Cưu)
------------------------------
“Mẹ dìu con bước qua cầu
Sông xanh chảy mãi bạc đầu mẹ yêu
Cho con căng gió cánh diều
Mẹ là sợi chỉ sớm chiều theo con.”
(st)
------------------------------
”Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười…”
(Trần Trung Đạo)
------------------------------
“Mọc lên từ phương Đông
Che đời tôi đứng bóng
Phương Tây chờ bóng ngã
MẸ trở về hư không.”
(Phạm Trọng Cầu)
------------------------------
“"Má ơi con vịt chết chìm..."
Con kêu....
Òa khóc
Biết tìm má đâu?”
(Thanh Trắc Nguyễn Văn)
------------------------------
“Năm xưa tôi còn nhỏ
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Để dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi
Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi thấy tôi mất mẹ
Mất cả một bầu trời.”
(st)
------------------------------
“Tôi không khóc khi áo cài hoa trắng
Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi rồi.”
(Thị Đức)
------------------------------
“Khung trời từ ly mẹ đã một lần đi
Bao nhiêu đau xót nát lòng con thơ
Mẹ ơi yêu mến vô bờ
Trần gian sương khói bơ phờ
Mất mẹ rồi đời hết ngây thơ.”
(Trường Khanh)
------------------------------
“Ngó ra thấy đám lục bình
Thương câu lục bát nặng tình mẹ cha
Bây giờ mẹ đã đi xa
Ngâm câu lục bát mà ra lục bình.”
(Nguyên Hiền)
------------------------------
“Ôi mẹ hiền thương yêu
Mỗi lần hình bóng mẹ
Trở lại tâm trí con
Là nỗi buồn thương nhớ
Trào dâng. Dòng lệ tuôn”
(st)
------------------------------
“Nhìn vào đêm tối mông lung
Khát khao tìm lại hình dung mẹ hiền
Một trời thương nhớ xây thành
Mây buồn tóc rối giữa vành tang thương
Cánh chim bàng bạc kêu sương
Đóa hồng rủ cánh lòng vương vấn sầu.”
(st)
Nhưng kỳ quan tuyệt vời nhất chính là trái tim của người mẹ.”
(Pascal)
------------------------------
“Mẹ - có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng”
(st)
------------------------------
“Dù con đi hết cuộc đời
Cũng không đi hết những lời mẹ ru.”
(st)
------------------------------
“Một đời vốn liếng mẹ trao
Cho con tất cả mẹ nào giữ riêng
Mẹ hiền như một bà tiên
Mẹ theo con suốt hành trình con đi.”
(st)
------------------------------
”Mẹ là con đường đưa con đến Chân Trời
Mẹ là chiếc cầu đưa con qua bờ sông rộng
Ôi bờ sông rộng Nhân Gian.”
(Nghiêu Minh)
------------------------------
“Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá,
Đựng sao đầy hai tiếng Mẹ ơi!”
(st)
------------------------------
“Tan học, con về đường me rợp
Chợt nghĩ, mẹ đang… cứ thắt lòng…”
(st)
------------------------------
“Trời đông lạnh lẽo mẹ gánh hàng đi
Từng giọt mồ hôi lăn theo bước mẹ
Mẹ thân yêu
Con muốn đỡ cho đôi vai gầy của mẹ
Bằng khúc ca này… Những chiếc lá vàng rơi…
Ôi, mẹ tôi
Trên lưng mẹ gầy con đã hiểu tình thương của mẹ
Và hôm nay con hát những lời ca
Để mãi nói lên lòng kính yêu mẹ.”
(st)
------------------------------
“Vì con sức khỏe hao mòn,
Vì con mẹ chẳng phấn son bao giờ.”
(st)
------------------------------
“Rời lòng mẹ để bàn chân con là đất
Rời bàn tay cha ngõ đã đường dài.”
(T.Vinh)
------------------------------
“Một đời gióng đứt đòn cong
Vì ai vai lệch lưng còng mẹ ơi.”
(N.V.Thiên)
------------------------------
“Con về lại vườn xưa nhìn rưng rưng ngọn nắng
Thương những cánh cò chiều ngoài nội cỏ phơi sương
Thương cha mẹ một đời hai vai trĩu nặng
Quang gánh mùa xuân đi rải những con đường.”
(Miên Long)
------------------------------
“Dòng sữa bay lên thành chuỗi ngọc của trời
Núi sông bừng gương mặt mẹ ta ơi.”
(P.T.Cưu)
------------------------------
“Bằng lệ sầu mẹ ơi con sẽ kết
Một chuỗi ngọc choàng lên cổ mẹ yêu.”
(Tagore)
------------------------------
“Ầu ơ… bài học vỡ lòng
Mẹ ru con ngủ một dòng sữa thơm.”
(st)
------------------------------
“Bắt con vịt nước nhỗ lông
Miếng nạt phần chồng
Miếng xương phần Mẹ
Miếng lòng phần con.”
(st)
------------------------------
“Ôi! Chiếc lưng của mẹ
Đã còm bởi thương đau
Ôi! cuộc đời của mẹ
Trăm năm nối chuyện sầu.”
(st)
------------------------------
“Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi.”
(Trần Đăng Khoa)
------------------------------
“Ầu ơ con ngủ cho ngoan
Để mẹ đi chợ dặm đường còn xa
Mua cho con một con gà
Về nuôi với lũ vịt nhà cho vui
Mua cho con một đười ươi
Về nhà nó nói nó cười liên miên
Mua cho con những nỗi niềm
Vui mừng ắt có, buồn phiền ắt không.”
(Bùi Giáng)
------------------------------
“Chó sủa sớm chiều đi qua ngõ
Gà con mất mẹ chạy bâng quơ.”
(Bùi Giáng)
------------------------------
“Mẹ cho con tất cả
Hết quảng đời tuổi xanh
Cả thương yêu dịu ngọt
Rộng hơn biển trời thanh
Mẹ là gió mát tinh anh
Là cây tiên dịu, là cành thùy dương
Mẹ là hoa, mẹ là hương
Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu.”
(st)
------------------------------
”Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.”
(C.L.Viên)
------------------------------
“Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.”
(st)
------------------------------
“Ai bảo em cuộc đời không đẹp
Khi em còn có mẹ trong tâm
Ai bảo em cuộc đời không đẹp
Khi nhân gian còn phím xuân cầm.”
(Đinh Hùng)
------------------------------
“Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.”
(T.T.Nghĩa)
------------------------------
“Hành trang tình mẹ ru hời
Nụ cười giọt lệ võng nôi thơ hồng.”
(Tâm Bình)
------------------------------
“Ầu ơ… Ước gì mẹ có mười tay
Tay kia bắt cá, tay này bắt chim
Tay nào để giữ lấy con
Tay nào để lau nước mắt, mẹ vẫn còn thiếu tay.”
(st)
------------------------------
”Chắt chiu cùng năm tháng
Mẹ tần tảo ngược xuôi
Nuôi con ngày khôn lớn
Mỗi đứa một phương trời
Nay tuổi già vóc hạc
Thui thủi bóng vào ra
Muộn phiền vai mẹ gánh
Liêu xiêu buổi chiều tà.”
(Vương Đức Lệ)
------------------------------
“Thêm một người trái đất sẽ chật hơn
Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt.”
(Lê Thiện Nhân)
------------------------------
“Nếu con chết xin làm cây cổ thụ,
Đứng bên đường che bóng mát mẹ đi.
Chỉ xin mẹ khi đi ngang qua đó,
Viết lên rằng :" Mẹ vẫn nhớ thương con".”
(st)
------------------------------
“Ta là hoa dại nội đồng
Cha hồng nguồn đất
Mẹ nồng ngọn sương
Ngậm thai từ thuở mẹ thương
Nguyên sinh từ độ náu nương hình hài.”
(Hoa Nguyên Sinh)
------------------------------
“Đưa kim qua nỗi ưu phiền
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời.”
(Thị Hoàng)
------------------------------
“Con là sáo mẹ là ngàn vạn gió
Mẹ là trời con là giọt sương rung.”
(Xuân Diệu)
------------------------------
“Mẹ và thơ mãi ngân vang
Xuống sông núi hát, lên ngàn trổ bông.”
(Miên Long)
------------------------------
“Mẹ ơi ơn nặng nghĩa tình
Vắt bầu sữa cạn nên hình hài con.”
(st)
------------------------------
“Trăng thì sáng ở nơi nơi
Mẹ hoài một nhịp trùng khơi lạ lùng.”
(st)
------------------------------
“Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân.”
(Lê Cưu)
------------------------------
“Ngày tuổi nhỏ con lên chùa cung kính
Chấp hai tay quỳ bên mẹ trang nghiêm
Mẹ hiền từ trông bóng phật an nhiên
Đã soi xuống cả đời con ánh sáng.”
(P.T.Cưu)
------------------------------
“Đi khắp gầm trời không đâu bằng mẹ
Nếm đủ cao lương muối vẫn hàng đầu.”
(st)
------------------------------
“Như là giọt nắng hơi sương
Mẹ là hơi thở yêu thương bốn mùa.”
(X.Sơn)
------------------------------
“Đành cực nhọc vẫn nuôi con dại
Gạt ưu tư dầu dải thu đông
Nắng xe nám má xuân hồng
Gót son tố nữ bùn phong kín rồi.”
(st)
------------------------------
“Oằn lưng dáng mẹ chiều qua ngõ
Đẫm áo lưng cha buổi xế trưa.”
(st)
------------------------------
“Ðường dài chân mỏi, mắt hoa
Vừa lên thềm cửa, chân xa ngã nhào
Tim mẹ đập ứa máu đào
Mà còn hỏi nhỏ "Nơi nào đau con?".”
(st)
------------------------------
“Đêm yên lặng cựa mình chân cha bước
Tìm bóng con trong đáy cốc điêu tàn
Sao rớt xuống hóa thành muôn giọt lệ
Tim ướt mưa chiều biền biệt đồi hoang.”
(Ng. Văn Ảnh)
------------------------------
“Hai vai mẹ một gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương hào phóng đến vô cùng
Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn lên dần qua tim mẹ bao dung.”
(st)
------------------------------
“Cha cho câu tình thương yêu cuộc sống
Là mây trời lồng lộng chở che con
Dù ngàn năm sông cạn núi non mòn.”
(Ng.V.Ảnh)
------------------------------
“Gió lùa vạt áo phèn chua
Mẹ đi như thể sợi mưa qua đồng.”
(st)
------------------------------
“Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ.”
(st)
------------------------------
“Dấu chân mẹ mỏi mòn thân cát bụi
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời.”
(st)
------------------------------
“Mẹ là suối nguồn và em như dòng sông dào dạt
Gọi miên man lời lá gió vườn khuya.”
(P.T.Cưu)
------------------------------
“Mẹ dìu con bước qua cầu
Sông xanh chảy mãi bạc đầu mẹ yêu
Cho con căng gió cánh diều
Mẹ là sợi chỉ sớm chiều theo con.”
(st)
------------------------------
”Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười…”
(Trần Trung Đạo)
------------------------------
“Mọc lên từ phương Đông
Che đời tôi đứng bóng
Phương Tây chờ bóng ngã
MẸ trở về hư không.”
(Phạm Trọng Cầu)
------------------------------
“"Má ơi con vịt chết chìm..."
Con kêu....
Òa khóc
Biết tìm má đâu?”
(Thanh Trắc Nguyễn Văn)
------------------------------
“Năm xưa tôi còn nhỏ
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Để dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi
Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi thấy tôi mất mẹ
Mất cả một bầu trời.”
(st)
------------------------------
“Tôi không khóc khi áo cài hoa trắng
Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi rồi.”
(Thị Đức)
------------------------------
“Khung trời từ ly mẹ đã một lần đi
Bao nhiêu đau xót nát lòng con thơ
Mẹ ơi yêu mến vô bờ
Trần gian sương khói bơ phờ
Mất mẹ rồi đời hết ngây thơ.”
(Trường Khanh)
------------------------------
“Ngó ra thấy đám lục bình
Thương câu lục bát nặng tình mẹ cha
Bây giờ mẹ đã đi xa
Ngâm câu lục bát mà ra lục bình.”
(Nguyên Hiền)
------------------------------
“Ôi mẹ hiền thương yêu
Mỗi lần hình bóng mẹ
Trở lại tâm trí con
Là nỗi buồn thương nhớ
Trào dâng. Dòng lệ tuôn”
(st)
------------------------------
“Nhìn vào đêm tối mông lung
Khát khao tìm lại hình dung mẹ hiền
Một trời thương nhớ xây thành
Mây buồn tóc rối giữa vành tang thương
Cánh chim bàng bạc kêu sương
Đóa hồng rủ cánh lòng vương vấn sầu.”
(st)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét