Vì sao tôi đi biểu tình?
Hoàng Thanh Trúc (danlambao) - Vì sao em đi biểu tình? Vì sao anh đi biểu tình? vì sao bác đi biểu tình?...
Bên cạnh những bọn người hàng tháng ngữa tay nhận đồng lương từ mồ hôi nước mắt nhân dân nhưng vẫn thản nhiên bóp cổ, dẫm đạp, đấm đá quăng ném nhân dân như tuồng súc vật trong những ngày chủ nhật Yêu Nước vừa qua, thì trong đó cũng có một vài người mặc sắc phục điềm đạm tiếp cận lên tiếng hỏi người biểu tình như thế. Vì sao?
Ẩn sau câu hỏi là gì? Hù dọa? răn đe? tìm người đầu sỏ? tìm động cơ lý do đích thực? hay họ không biết vì sao? Nhưng gì thì gì, riêng tôi muốn những người hay hỏi những câu nói trên biết lý do đích thực của tôi và mong họ may mắn đọc được những giòng này:
Chắc quí bạn (công an là bạn dân mà!) cũng đồng ý với tôi, VN mình là một trong 193 quốc gia độc lập, thành viên LHQ và bạn cũng thấy rồi đó chúng tôi biểu tình vì Biển Đông bờ cõi của một quốc gia có chủ quyền, nơi mà tổ tiên ngàn đời chúng ta vẫn tự hào nói: “Củi trên rừng, lúa trước mặt, cá sau lưng” nhờ ba thứ này mà cha ông chúng ta duy trì nòi giống đến ngày hôm nay – trong đó có bạn và tôi. Nhưng hiện nay thì bạn thấy nó vẫn đang tiếp diễn, người “ Lạ” (là ai thì bạn biết rồi) cướp bóc xua đuổi không cho mình bắt cá nữa trên vùng biển đảo mà hàng ngàn năm qua nó là của mình.
Bạn nghĩ sao? có thể bạn sẽ nói: Xã hội phân công rồi, chuyện đó có nhà nước lo. Nhưng thế thì không lẽ cha ông mình nói cho vui khi “Quốc gia hưng vong – thất phu hữu trách” ? Nói tuồng xó bếp: nhà bạn đêm đi ngũ cha mẹ quên khóa cửa, sợ ăn trộm, bạn lật đật khép lại, tự nhiên nhận mấy cái bạt tai kèm theo: Đừng tài khôn! không ai biểu? Bạn chịu được không? Cũng giống như vậy, tôi buộc phải “Đi Biểu Tình” bởi những cái nghịch lý (không phải riêng tôi), vì danh dự trách nhiệm của một công dân buộc phải lên tiếng khi thấy Đảng và nhà nước như bất lực thậm chí là hèn kém, nhu nhược dù biết có khi phải trả cái giá trời ơi đất hởi nào đó.
Làm sao không đi biểu tình được khi cùng bị Trung Quốc bắt nạt như nhau nhưng hãy nhìn lãnh đạo nhà nước Philipnes phản ứng:
“Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario trong chuyến thăm Trung Quốc mới đây đã yêu cầu Bắc Kinh đưa vấn đề tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông ra toà án quốc tế của Liên hiệp Quốc.
Ngoại trưởng Philippines khẳng định dù Trung Quốc không đồng thuận nhưng ông vẫn thông báo với Ngoại trưởng Trung Quốc Dương Khiết Trì rằng cách tốt nhất để thảo luận về các tranh chấp ở Biển Đông là trên phạm vi quốc tế. Manila có kế hoạch đưa vấn đề này ra trước Tòa án Quốc tế về Luật Biển.
Tổng thống Philipines Aquino điều trần trước Nghị Viện Philipines rằng đã chỉ thị cho quân đội nước này ở Biển Đông (mà Philippines gọi là biển Tây) duy trì sự hiện diện thường trực tại đây và cảnh giác cao độ “để bảo vệ đất nước” Ông khẳng định: “Không ai muốn một cuộc xung đột, nhưng không có nghĩa là chúng ta sẽ cho phép một nước lớn hơn lấn lướt chúng ta. Nếu chúng ta để cho mình bị bắt nạt thì có thể thế hệ người Philippines tiếp theo sẽ chen chúc trên một hòn đảo. Nếu chúng ta cho phép mình bị gạt sang bên, thì có thể ngày mai, 7.100 hòn đảo của chúng ta sẽ chỉ còn hai con số”.
Mới đây nói chuyện với các phóng viên Philippines trong chuyến thăm Brunei, Tổng thống Benigno Aquino nhắc lại một lần nữa, Philippines đang chuẩn bị đưa ra đơn kiện lên Liên Hợp Quốc sau khi ngoại trưởng Phi Albert del Rosario Đánh giá đàm phán với người cùng cấp Trung Quốc không tiến triển……”
Tôi đoan chắc cùng bạn nếu Đảng CS và nhà nước Việt Nam xử sự được như thế chắc không ai đi biểu tình nữa đâu! Những tin này đều có đăng trên báo “lề phải” cả đấy không phải của phản động hay thế lực thù địch gì đâu bạn, nhưng Đảng và nhà nước ta sao không “noi gương” theo thì bạn tự tìm hiểu lấy cho nó trung thực...
Và đây nữa, những giòng chữ này, tôi biết chắc bất cứ người Việt Nam nào dù chỉ mới biết đọc đều mát lòng hả dạ khi đọc đến:
“Trên nhiều trang mạng của Trung Quốc từ hôm 22- 6- 2011 xuất hiện bài viết của ông Ngô Kiến Dân, Viện sĩ Viện Khoa học Châu Âu và Châu Á, Chủ nhiệm Trung tâm nghiên cứu các vấn đề quốc tế Thượng Hải, nhan đề: “Việc Trung Quốc nên tự kiềm chế trong vấn đề tranh chấp Nam Hải là thể hiện sự tự tin”. Bài báo đã dấy lên phản ứng rất mạnh, ông Ngô kiến Dân phải hứng chịu những trận “ném đá” tơi bời trên mạng từ phía những kẻ đại diện cho tư tưởng cực đoan, hiếu chiến. Nguyên nhân khiến Viện sĩ Ngô bị phê phán, bị gọi là “Hán gian” bởi ông phản đối việc Trung Quốc gây hấn, sử dụng vũ lực với các nước láng giềng. Ông viết: ( trích đoạn nguyên văn):
“Làm gì thì cũng phải tuân thủ Luật quốc tế .Tôi đã nghi ngờ nhiều năm. Vì sao lại vẽ Nam Hải (Biển Đông) của chúng ta tới tận cửa nhà người khác. Hãy nhìn cái gương biển Địa Trung Hải chẳn phải là biển của riêng nước nào nhưng vẫn hòa bình hay sao?”. “Tôi nhìn bản đồ, không tin vào những điều chính phủ nói. Trung Quốc bắt đầu từ thời Minh đã thực thi chính sách bế quan tỏa cảng, đời Thanh cũng vậy, trước nay đâu có phát triển ra biển. Vậy mà nay lại vẽ bản đồ ra xa đến tận cửa nhà người khác là sao? Không phải là không yêu nước nhưng tôi không tin trong lịch sử Trung Quốc đã có những nơi đó…”, “Vấn đề lãnh thổ xưa nay luôn là “được làm vua, thua làm giặc”, không hề như lối nói ngu xuẩn “từ xưa đến nay đã là lãnh thổ của XXX”??.....Bản đồ Trung Quốc luôn thay đổi trong lịch sử. Trung Quốc ngày xưa từng bị Thành Cát Tư Hãn chiếm hữu làm một bộ phận của nước Mông Cổ, nếu nay người Mông Cổ nhảy ra nói “Trung Quốc là một bộ phận không thể chia cắt của Mông Cổ” thì người Trung Quốc nghĩ sao ?”; “Nói thật lòng, là người Trung Quốc, tôi, dĩ nhiên rất muốn biển Nam Hải (Biển Đông) là của Trung Quốc, nhưng sau khi hiểu rõ tình hình và nhìn kỹ bản đồ, tôi mới phát hiện ra rằng Trung Quốc cần rút ra khỏi cuộc tranh chấp với Việt Nam và các nước Đông Nam Á. Bởi vì Biển Nam Hải cách Trung Quốc khá xa nhưng lại rất gần với họ quá. Nếu Biển Nam Hải (Biển Đông) thật sự trở thành của Trung Quốc thì nói hơi ngoa một chút, người nước họ bơi ra biển là như đã “xuất ngoại” xâm phạm lãnh hải nước khác ư ? Nếu bạn là người Việt Nam thì bạn cũng sẽ rất buồn”.v.v. ( hết trích).
Bạn thấy không ? Một trí thức, học giả có “số má” của Trung Quốc đã quang minh chính trực nói công khai với Đảng, nhà nước và nhân dân TQ như thế, một thông tin tốt lành rất xứng đáng đi vào lòng người dân Việt Nam mình, tự tin như là một chân lý để cùng nhau đoàn kết bảo vệ chủ quyền. Nhưng thật lạ lùng, toàn bộ hệ thống tuyên truyền vĩ đại của nhà nước VN không hề chuyển tải đá động đến, họ sợ gì vậy? Chắc sợ nhân dân mình cảm động quá kéo nhau xuống đường biểu tình tỏ lòng mến mộ cảm ơn ông Ngô Kiến Dân thì nguy hiểm khó lường quá chăng? Ngược lại với 16 chữ vàng và 4 tốt thì đánh bóng không mệt mỏi!? Và cũng thật lạ lùng mới đây nhất:
Sau những xung đột căng thẳng trên biển Đông, Hồ Xuân Sơn, Thứ trưởng ngoại giao CSVN Nhận chỉ thị của Đảng và nước CSVN sang Bắc Kinh họp với Đới Bình Quốc, Ủy viên quốc vụ viện Trung Quốc hôm 25 tháng 6 để gọi là “giải quyết những bất đồng trên biển” -- Hồng Lỗi, phát ngôn viên Bộ ngoại giao Trung Quốc tiết lộ rằng qua cuộc gặp giữa Hồ Xuân Sơn và Đới Bình Quốc, hai phía Hà Nội và Bắc Kinh đã thống nhất giải quyết các tranh chấp thông qua một “ Đồng Thuận Chung” trong hiệp thương hữu nghị. Hồng Lỗi còn tuyên bố rằng: “Bắc Kinh hy vọng là phía nhà nước CSVN sẽ thực hiện những đồng thuận chung này”.
Câu hỏi đặt ra là “đồng thuận chung” gì , nội dung ra sao?
Cho đến nay phía Đảng và nhà nước VN đã không có bất cứ tiếng nói nào để giải thích về điều mà Trung Quốc gọi là đồng thuận chung. Ngay cả việc 18 trí thức Việt Nam như Giáo sư Nguyễn Huệ Chi, Nhà văn Nguyên Ngọc, Tiến sĩ Nguyễn Quang A, Thiếu Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh… viết thư yêu cầu Hồ Xuân Sơn giải thích rõ về nội dung cuộc họp này và những điều mà phía Đảng và nhà nướcVN thỏa thuận với Bắc Kinh; nhưng Hồ Xuân Sơn và Bộ ngoại giao VN im thin thít không trả lời.
Trong khi như trên đã thông tin, Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario trong chuyến thăm Trung Quốc mới đây đã yêu cầu Bắc Kinh đưa vấn đề tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông ra toà án quốc tế của Liên hiệp Quốc chứ dứt khoát không đàm phán song phương cùng TQ. (Trung Quốc cũng biết là họ rất yếu về pháp lý không thể nào thắng trong bàn hội nghị quốc tế đa phương và nếu để diễn ra thì sẽ bất lợi hoàn toàn nên cương quyết bác bỏ) Và ngoại trưởng Phi sau cuộc họp đã như “ruột để ngoài da ” công bố chi tiết cuộc họp cho quốc tế và nhân dân mình biết. Ngược lại thứ trưởng Hồ Xuân Sơn, bộ Ngoại Giao, nhà nước và Đảng CSVN thì cố tình dấu nhẹm như “mèo dấu c..t” nội dung cuộc họp song phương có sự “Đồng Thuận” với Trung Quốc về Biển Đông!
Đồng thuận gì nữa đây? Đã đồng thuận “Công Hàm Ô Nhục Phạm Vạn Đồng” – Đồng thuận Biên Giới “Phản Bội Tổ Tiên”, giờ chắc đồng thuận “Vĩnh Biệt Hoàng Sa,Trường Sa và Biển Đông” nữa sao!? Nếu không, sao không công bố cho toàn dân biết?
Vậy đó, hỡi các bạn Công An chìm nổi, còn nhiều lắm những bức xúc mà trang web dù là điện tử cũng rất mệt mỏi để chuyển tải cho hết – Chúng tôi – đơn giản thôi – muốn nói thẳng với các bạn rằng: Giang sơn này máu xương cha ông đã cao như núi, sâu tựa biển Đông mới có được thì “đấm, đá, dẫm, đạp, quăng ném hay gì gì nữa” cũng chỉ là huấn luyện cơ bản cho tinh thần và thể chất để chúng tôi chờ đợi giặc phương Bắc mà thôi , còn các Bạn có muốn làm quân “tùng thiết” cho chúng không? Cứ tiếp tục. Còn chúng tôi: “Biểu Tình” là Yêu Nước, là phổ cập huấn nhục cho khát vọng Độc Lập Tự Do Dân Chủ bảo toàn bờ cõi của Dân Tộc Việt Nam thế thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét